Ngày hôm nay tôi muốn kể cho các bạn một số thứ vô nghĩa mà tôi từng làm trong cuộc đời này:

1. Tôi từng mất ăn mất ngủ vì game. Tôi từng dành cả mười mấy tiếng đồng hồ trong ngày, suốt 2-3 tháng trời để cày game. Tôi chơi hăng say, miệt mài. Ngay từ bé ai cũng bảo rằng chơi game có hại, chơi game ko tốt. Bỏ thời gian để học đi… Tôi vẫn cứ chơi. Bên cạnh tôi luôn là một quyển từ điển khi tôi chơi. Không hiểu, tra. Không biết, tra. Ba tháng, ngoại ngữ của tôi tiến bộ vượt bậc. Trong lớp bạn bè cũng phải công nhận. Và các bạn ạ, đó là khởi đầu cách mà tôi học ngoại ngữ đó. Vô nghĩa? Với một số người, chắc là vậy. Với tôi, không hề.

2. Tôi từng rất mê thể loại gọi là Tokusatsu của Nhật. Tokusatsu hiểu đơn giản là ba cái thể loại siêu nhân nhảy nhót biến hình xanh, đỏ, tím, vàng. Tôi mê đến mức từng tham gia vào một nhóm dịch phim từ tiếng Nhật sang tiếng Anh cho fans coi. Tôi được giao nhiệm vụ làm timing cho phim. Hiểu đơn giản thì phụ đề không tự nhiên mà xuất hiện ngay tại thời điểm diễn viên nói. Timing là động thái căn thời gian để phụ đề hiện ra đúng như vậy. Nhờ cái mê nhảm nhí đó, mà bây giờ trong công việc hiện tại khi sêpúơ nhờ tôi làm phụ đề cho video clip để chiếu cho khách hàng, một tay tôi có thể làm hết mọi công đoạn, từ dịch, đến timing, và chèn phụ đề vào phim. Chẳng trường học nào đi dạy bạn cái thứ vớ vẩn này cả. Nhưng với tôi, nó là một kỹ năng đáng giá.

3. Tôi từng cúp học, chơi game online, đánh bi-da, chửi thề, yêu đương, quậy phá,… Nói chung toàn mấy thứ vô bổ. May thay, đến lúc đi thực tập Sư Phạm, mấy thứ này lại là những kinh nghiệm để tôi tiếp cận học trò của mình. Vì tôi đã trải qua, nên tôi biết và tôi hiểu. Bọn nhóc không ngờ là thầy mình biết hết những thứ này. Vậy là rào cản cách biệt bị dỡ bỏ. Thầy trò thoải mái hơn, và từ đó dễ chia sẻ hơn, và tôi dễ dàng hướng các em đến con đường tốt hơn. Tôi không nghĩ những chuyện ấy bây giờ là vô nghĩa với tôi.

4. Tôi từng dành gần 2 năm tuổi trẻ của mình để làm một công việc thiện nguyện. Tôi không được nhận tiền, bù vào đó tôi được nhận voucher để có thể cộng dồn lại và đem tặng số voucher đó cho bạn bè, người thân của tôi. Hai năm trời tôi cống hiến ngày đêm, không thèm lấy một đồng nào. Tôi chỉ cố gắng tích cóp càng nhiều càng tốt những voucher đó, để rồi tặng lại hết cho một người nào đó mà tôi nghĩ rằng họ cần và xứng đáng. Nhiều người sẽ nghĩ đó là thứ vô nghĩa, nhưng với tôi nó hoàn toàn có ý nghĩa.

Còn nhiều thứ vô nghĩa khác nữa. Nhưng tôi nghĩ đến đây bạn cũng hiểu được điều mà tôi muốn truyền tải. Tôi cho rằng mọi việc xảy ra đều có ý nghĩa của nó, nhưng quan trọng là cái lúc việc ấy xảy ra, đôi khi chúng ta không thể nhìn thấy được ý nghĩa của nó. Nhưng điều thú vị là ở chỗ, sau này khi nhìn lại, sẽ có một số điều mà bạn phải công nhận rằng nó hoàn toàn có ý nghĩa trong cuộc đời của mình. Nên tôi cũng mong rằng chúng ta, nên luôn nỗ lực tìm kiếm ý nghĩa trong những sự việc xảy ra trong cuộc sống, để thấy rằng ta đang sống một cuộc sống ý nghĩa.

Hải Đăng

Tags

No responses yet

Chia sẻ cảm nhận