Đinh Hải Đăng
Nếu bạn đã theo dõi blog của tôi từ lâu, chắc bạn cũng biết tôi làm việc trong ngành đào tạo và phát triển tiềm năng con người.
Công việc của tôi ít nhiều liên quan đến việc chia sẻ, viết lách, đào tạo, huấn luyện và tạo ra sản phẩm để giúp cho mọi người phát triển tiềm năng bản thân. Nhưng liệu điều đó có khiến tôi có quyền lực hơn bạn? Liệu bạn phải lắng nghe lời khuyên của tôi? Hoặc của một diễn giả có uy tín trong ngành? Hoặc một người thành công nào đó? Hoặc một quyển sách nào đó?
Tôi nghĩ cơ bản mà nói, bạn có quyền đi tìm kiếm thông tin và lời khuyên từ bên ngoài. Chúng ta không thể hoàn toàn phủ nhận sự hỗ trợ của những người thầy, những người có kinh nghiệm, trải nghiệm và kiến thức hơn chúng ta.
Tuy nhiên, có một nơi cũng rất đáng tin cậy mà tôi cho rằng chúng ta quên lắng nghe, đó chính là bản thân mình. Đã rất nhiều lần tôi thấy nhiều người vật lộn tìm kiếm câu trả lời ở bên ngoài kia mà quên mất đi việc lắng nghe tiếng lòng bên trong mình. Đôi khi chính bản thân bạn đã biết câu trả lời rồi, nhưng vì những xáo trộn và tiếng ồn ở bên ngoài kia khiến cho nội tâm bên trong chúng ta không còn rõ ràng nữa.
Người ta nói bên trong chúng ta là cả một tiểu vũ trụ. Và chúng ta chính là một vị Chúa ở trong tiểu vũ trụ ấy. Chúng ta biết, hiểu và có câu trả lời cho tất cả mọi thứ. Nhưng khi ta lớn lên, vì nhiều lý do khác nhau, con người bên trong ấy đã bị che mờ và chúng ta không còn kết nối với con người ấy nữa.
Vậy nên lần tiếp theo khi bạn đang nghĩ rằng mình cần xin lời khuyên của một ai đó, hãy thử tạm bỏ qua suy nghĩ ấy một chút. Thay vào đó, hãy đi đến một nơi yên tĩnh mà ở đó tâm trí của bạn thật sự lắng đọng và có thể bỏ qua tất cả những ồn ào ở bên ngoài. Quay về với hơi thở của bạn. Lắng nghe con người bên trong của bạn. Lắng nghe thật kỹ, thật rõ ràng. Làm cho tiếng nói ấy càng lúc càng lớn hơn, lớn hơn, và lớn hơn nữa. Và khi đã nghe được câu trả lời rồi, hãy can đảm làm theo nó, dù cho nó có vẻ như khó khăn đến mức độ nào đi nữa.
Bạn ơi, hãy lắng nghe chính mình. Chỉ lần này mà thôi!
Trân trọng,
Hải Đăng
6 Responses
Chào anh Hải Đăng,
Là một độc giả của trang blog của anh dù chưa lâu nhưng em đã đọc khá nhiều những bài viết của anh và cảm thấy chúng thực sự rất hữu ích. Qua đó em nhận thấy anh cũng có nhiều kinh nghiệm về công việc viết lách, nếu có dịp nào đó (hy vọng là không lâu quá 🙂 ) em rất mong anh sẽ có một bài viết chia sẻ các kinh nghiệm viết lách của mình vì em cũng là người có mong muốn tìm hiểu để có thể viết tôt.
Rất xin lỗi nếu comment của em không liên quan lắm đến bài viết ở trên của anh!
Chào Thuy Dinh,
Thật ra anh chẳng có kinh nghiệm viết lách căn bản gì cả em ạ :D. Anh cũng chỉ bắt đầu từ đầu, tập tành viết cái này cái kia rồi dần dần tự mình chiêm nghiệm, cải thiện để viết tốt hơn mà thôi :D.
Cảm ơn anh Đăng. Hẳn hơn tất cả mọi lời khuyên thì chính chúng ta mới là người lựa chọn phương pháp, chúng ta mới là người lập kế hoạch và hạnh phúc, thành công là của chúng ta. Đâu đó bởi vì lười biếng, bởi vì chiều chuộng hay chán ghét mà chưa đi hẳn sâu vào thế giới nội tâm mình mà như kẻ mù tìm ánh sáng nới phương xa. Con người ấy phải chăng là tiềm thức, bị những biến cố đánh sụp. Trong Inside Out, những thứ không được củng cố sẽ biến mất, không làm chủ được cảm xúc sẽ khiến những con người trong ta biến mất và thay thế bằng sự trống rỗng. Một lần nữa cảm ơn anh nhé! 🙂
Cảm ơn em đã chia sẻ nhé Thi 🙂
Em chào anh Đăng,
Chúc mừng sinh nhật anh nhé. Chúc anh tuổi mới tiếp tục đi theo tiếng lòng mình, khám phá những miền đất mới.
Anh là vẫn là Coach tuyệt vời của em. Hành động của anh chính là lời dạy của Coach John Wooden. ” Thành công chính là sự thanh thản trong tâm hồn, là kết quả trực tiếp của cảm giác mãn nguyện khi biết rằng mình đã nỗ lực để làm tốt nhất những gì mình có thể”.
Có lẽ “Thuyết đam mê” của Steve Jobs là đúng. Và bởi vì để “đam mê” thì phải nỗ lực và thất bại rất nhiều, nhưng thất bại rất nhiều thì sẽ lại càng hăng để thất bại tiếp, để khám phá nhiều cái mới.
Cuốn “Kỹ năng đi trước đam mê” cũng đúng, là điều kiện cần để nuôi dưỡng đam mê. Nhưng nếu phản bác “Thuyết đam mê” thì cuốn này bị bó họp trong lĩnh vực chuyên môn, không mở rộng được.
Cảm ơn anh thật nhiều ! My Super Coach ! 😀
Hall of fame :))
Cảm ơn em nhiều lắm Tuyết (nếu anh nhớ không lầm :D) ^^