Tôi vừa mới được một độc giả gửi cho bức hình này, đọc vừa thấy vui nhưng lại có ý nghĩa. Câu chuyện này làm tôi nhớ lại lời nói của Steve Jobs trong bài diễn văn của ông vào năm 2005: “Bạn đã chẳng còn gì để mất nữa rồi. Vậy thì không có lý do gì mà bạn không đi theo tiếng gọi của trái tim mình cả.”

Bạn còn trẻ. Bạn không có gì. Hãy xem nhé!

Thật ra đam mê hay cái mà mình thích không phải là cái tự nhiên một ngày đẹp trời nó tự đến với ta. Bản thân tôi cũng phải dấn thân rất nhiều trong vòng 2 năm qua, trải nghiệm 4 công việc với tính chất khác nhau thì hiện tại tôi mới tìm ra được công việc mang lại ý nghĩa cho cuộc đời mình. Theo kinh nghiệm cá nhân, tôi tự đúc kết ra những điều sau sẽ giúp bạn dễ dàng tìm kiếm đam mê của mình hơn:

  1. Bước đầu tiên và là nền tảng nhất, bạn cần phải hiểu bản thân mình.
    • Bạn phải hiểu được loại tính cách của mình là gì? Mỗi người sinh ra đều có những đặc tính chung nhất của một số loại tính cách đặc biệt, và bạn cần phải biết điều đó (có thể thông qua các công cụ phân loại tâm lý tính cách như MBTI, DISC, Tâm Lý Hình Học).
    • Ngoài ra, bạn cần phải quan sát chính bản thân mình trong cuộc sống xem mình có những thế mạnh và điểm yếu gì? Hiện tại mình đang có những kỹ năng nổi trội gì? Bạn có thể xác định được điều này thông qua việc dành thời gian tự ngẫm lại trong cuộc sống của mình có những điều gì mình làm mà cảm thấy không cần phải nỗ lực quá nhiều nhưng vẫn đem lại kết quả cao. Ngoài ra, một cách hay nữa là đi hỏi xin ý kiến của bạn bè bạn. Hỏi xem họ nhận xét về bạn như thế nào để có thêm một góc nhìn khác.
    • Một điểm quan trọng nữa là bạn phải xác định được giá trị cá nhân của mình. Đây là một điểm quan trọng, vì giá trị cá nhân chính là kim chỉ nam cho bạn trong cuộc sống, nó sẽ dẫn dắt những lựa chọn và hành động của bạn. Để xác định giá trị cá nhân của mình, bạn hãy tự hỏi: “Mình muốn đạt được điều gì trong cuộc đời này? Mình muốn trở thành một con người như thế nào? Mình đang ưu tiên những điều gì nhất trong cuộc đời này? Mình muốn để lại di sản gì cho cuộc đời này? Giả sử nếu mình chết đi, thì trong đám tang của mình, mình muốn người thân, bạn bè, đồng nghiệp nói về mình là một con người như thế nào?…” (Nếu có thời gian, bạn hãy tìm hiểu quyển sách 7 Thói Quen Để Thành Đạt và đọc kỹ thói quen thứ 2 để biết rõ hơn cách xác định các giá trị cốt lõi của mình.)
  2. Sau khi đã nhận thức rõ bản thân mình rồi, bạn sẽ biết được sẽ có một số công việc phù hợp và không phù hợp với tính cách, điểm mạnh/yếu và giá trị cá nhân của mình. Tuy nhiên, bạn vẫn sẽ không biết được cụ thể là công việc nào đâu. Điều duy nhất bạn có thể làm là phải dấn thân và trải nghiệm. Đam mê không tự nhiên mà có, nó là một quá trình tìm kiếm và trải nghiệm. Cũng giống như cưới vợ/chồng vậy. Nếu may mắn thì bạn gặp được “soul mate” của bạn ngay từ lần gặp đầu tiên. Tuy nhiên, cũng có người phải trải qua 4-5 mối tình gì đó mới tìm ra được “soul mate” của mình. Cho nên, điều tôi muốn nói ở đây, và nhất là với các bạn trẻ, đó là các bạn đừng có ngồi không mà suy tưởng đâu là đam mê của mình. Hãy ra ngoài kia, dấn thân và trải nghiệm đi, còn không cả đời bạn sẽ chẳng bao giờ biết được mình thích gì đâu.
  3. Khi đã chọn một công việc nào đó, bạn hãy thật sự dồn hết tâm trí của mình vào việc đó. Làm việc một cách cật lực. Đừng quá lo nghĩ rằng liệu đây có phải là đam mê thật sự của mình hay không. Bạn có thể không tìm thấy ngay được đâu. Tuy nhiên, khi bạn nỗ lực hết sức mình cho công việc đó, đam mê sẽ tự động tìm đến bạn. Để hiểu hơn ý tôi nói, bạn hãy đọc bài viết này: Follow a Career Passion? Let It Follow You

Để kết lại, tôi xin trích lời của Steve Jobs trong bài diễn văn của ông về việc tìm kiếm đam mê của mình. Tôi hi vọng rằng cho đến khi bạn tìm được điều mình yêu thích, bạn sẽ không ngừng tìm kiếm nó, bạn nhé. Tôi tin rằng bất cứ ai, xuất thân ở đâu đi nữa, nhưng nếu tìm được công việc có ý nghĩa cho bản thân và giúp ích cho đời thì thế giới này sẽ trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều.

Đôi khi cuộc sống vùi dập bạn. Nhưng đừng đánh mất niềm tin. Điều duy nhất giúp tôi tiếp tục bước đi chính là vì tôi yêu tất cả những gì mình làm. Bạn phải tìm ra cho được tình yêu thật sự, trong công việc… Công việc sẽ chiếm phần lớn cuộc đời bạn và cách duy nhất để thành công thật sự là làm những gì mà bạn tin là những việc tuyệt vời. Và cách duy nhất để làm những việc tuyệt vời là bạn phải yêu việc mình làm.

Nếu bạn chưa tìm thấy nó, hãy tiếp tục tìm kiếm. Đừng ngừng lại. Trong sâu thẳm trái tim mình, bạn sẽ nhận ra khi bạn tìm thấy nó. Vì vậy, hãy tiếp tục tìm kiếm. Đừng ngừng lại.

– Steve Jobs

Tôi chúc cho cả bạn và tôi “hãy luôn khát khao, hãy cứ dại khờ” nhé.

Hải Đăng

Tags

27 Responses

  1. Cám ơn em, bài viết này rất đúng thời điểm với chị 🙂

    Keep going!!! I really appreciate this.

  2. Mình chào Đăng.

    Mình là Lan, mình nhờ bạn giúp được không, mình đang gặp rắc rối. Mình là nhân viên kinh doanh, tính đến thời điểm này cũng được gần một năm trong nghề rồi, nhưng mình vẫn gặp rắc rối trong giao tiếp, và xây dựng mối quan hệ, trước nay mình luôn là người khép kín, ít nói, ít đi chơi và hâu như rất ngại đi giao lưu bạn bè, trước đây mình cảm thấy bình thương nhưng bây giờ mình thật sự không ổn. Mình thật sự cảm thấy rất khó khăn để làm việc. Mỗi khi nói chuyện với khách hàng, mình luôn bị run, hổi hộp và lo lắng, mình luôn là người ở thế bị động. Mình rất sợ, bạn có cách nào giúp mình cải thiện được không?

    Mình không biết mình có phù hợp với công việc này không nữa, cũng không biết mình thực sự thích công việc gì.

    • Chào bạn,

      Về vấn đề giao tiếp của bạn, do mình không biết rõ về bạn nên cũng không thể khuyên nhiều được, vì nếu khuyên đúng thì không sao nhưng sai thì có thể ảnh hưởng đến bạn. Tuy nhiên, mình gợi ý bạn có thể tìm đọc quyển sách Làm Chủ Tư Duy, Thay Đổi Vận Mệnh. Nếu bạn đọc hết và nghiền ngẫm nó, nhất là các chương nói về: công thức thành công, giác quan nội tại, neo cảm xúc và giá trị cá nhân thì nó có thể giúp được bạn trong việc cải thiện khả năng giao tiếp.

      Bên cạnh đó, bạn cũng cần nên tìm hiểu về tính cách của mình xem mình là hướng ngoại hay hướng nội. Nhìn chung, cả ngoại lẫn nội đều có khả năng giao tiếp rất tốt. Tuy nhiên, người hướng nội sẽ cảm thấy khi giao tiếp nhiều trong một khoảng thời gian dài thì họ bị mất năng lượng nhiều hơn người hướng ngoại. Nếu bạn muốn tìm hiểu về tính cách, bạn có thể tìm hiểu các khóa học về MBTI hoặc Tâm Lý Hình Học do TGM Corporation tổ chức.

      Thân mến,

  3. muốn vấn thân trải nghiệm thì phài có tiền để làm chi tiêu, để làm lộ phí. vậy hằng ngay phải lo cái miệng ăn, lo cho gia đình thì phải làm sao để có được co hội để đi trên con đường mình muốn để dc trải nghiệm nó…?

    • Chào bạn,

      Mình đồng ý rằng có thể trên đường trải nghiệm, việc chi tiêu lộ phí cũng là một yếu tố cần phải tính tới, nhưng mình chắc chắn đó không phải là yếu tố quyết định việc chúng ta có thể dấn thân và trải nghiệm được hay không.

      Lấy ví dụ cụ thể nhất là cô bạn Huyền Chip đi khắp nơi trên thế giới với chỉ vỏn vẹn 700 đô. Với 700 đô mình dám cá chẳng thể nào tiêu đủ trong quá trình Huyền đi chu du. Mà bạn phải làm nhiều thứ khác nhau, sử dụng trí tuệ của mình, sử dụng sự sáng tạo của mình để trang trải chi phí cho chuyến hành trình của mình.

      Dĩ nhiên đó là khi ta còn trẻ, ta không có nhiều trách nhiệm khác để gánh trên vai. Và bản thân mình cũng chưa trải qua việc có gia đình, có con cái nên không dám nói mạnh miệng được gì cả vì mình biết những người đã lập gia đình có những trăn trở và băn khoăn của riêng họ. Nếu như có độc giả nào trong blog mà cũng trong độ tuổi này và đã dấn thân trải nghiệm thành công để chia sẻ lại cho mọi người thì hay quá :).

      Thân mến,

      • Chào anh Hải Đăng. thật ra thì rất là cám ơn bài viết của anh. bài viết của anh đã làm cho mình có được cái suy nghĩ tích cực hơn. thực tế mình là một người rất trẻ năm nay chỉ với 24 tuổi thôi, nhưng trong mình thì không nghĩ thế mình rất sợ thời gian ngày một trôi qua mà mình thì chưa thể làm dc gì. Mình rất sợ….

        Sinh ra trong một gia đình nghèo ở vùng nông thôn, cha mẹ mất sớm, mấy chị em nương tựa nhau mà sống, đến khi tốt nghiệp cấp 3, lên Sài Gòn học chẳng thèm quan tâm xem mình thích cái gì, mình muốn cái gì mà chỉ quan tâm đến một điều duy nhất nhất đó là học phí… chọn ngay cái trường có học phí thấp nhất mà học. vừa học vừa làm, cuộc sống cũng tạm ổn trôi qua cho đến khi ra trường.

        Thời gian trôi qua rồi cái gì đến thì cũng đến. Một suy nghĩ lé lên trong đầu “mình thích cái gì?” rùi “mình sống để làm gì?” Trời ạh! từ bấy lâu nay mình đã làm cái gì? cuộc sống của mình sao mà vô ngĩa quá..Thế là bắt tay vào việc thực hiện cái mình thích để trở thành cái người mà mình muốn. Chỉ cần nghĩ đến điều đó tinh thần thật là phấn chấn. Thế nhưng….

        Mình không thể, mình thật sự không thể. Những điều ấy sao mà xa với quá. Nhìn lại những điều trước mắt, cái miệng ăn không đủ no, còn một khoảng nợ chưa thể trả (nguyên lúc trước vai đi học), mồ mã ba mẹ chưa xây, gia đình anh chị người thân ai cũng khó khăn… nghĩ đến những điều ấy còn tâm trạng nào nữa mà làm những việc riêng tư…

        Nhưng những điều ấy chẳng là gì cả. Có những đứa bé khi sinh ra đã không biết cha mẹ mình là ai, cuộc sống chật vật kiếm cơm từng bữa, các em cũng có ước mơ, những ao ước, nhưng liệu các em lấy gì để làm bàn đạp để thực hiện những gì mình muốn….?

        Những gì mình nói ở đây là do hai chữ búc xúc mà ra. Có những người vừa dc sinh ra đã được cha mẹ “trải thảm”, họ chạy một mạch là về đến đích. khi đến đích rùi họ muốn nói gì thì nói…. có bao giờ họ trãi nghiệm qua cuộc của những tầng lớp như mình…?

        • Chào Zhao Yun,

          Cuộc sống này rất công bằng, không ai được cho không lấy không cái gì cả đâu. Mỗi người có 1 cuộc đời, và họ có những nổi khổ riêng của họ.

          Như Yun nói về việc có những người sinh ra được cha mẹ “trải thảm” đấy. Hãy thử nghĩ có bao nhiêu người trong đó muốn được bứt ra để là chính mình nhưng không được? Hoặc tưởng tượng một ngày nào đó những người cha mẹ đã “trải thảm” sẵn cho họ đột ngột gặp chuyện thì họ có dễ dàng đương đầu với những thử thách đó như bạn hay không? Có một điều mình học được trong bước đường trải nghiệm của mình là mình không còn phán xét ai sướng, ai khổ, ai hạnh phúc, ai bất hạnh, ai thành công, ai thất bại nữa. Mỗi người có 1 trận chiến riêng của họ, có 1 cuộc đời riêng của họ. Thay vì ngồi đó nhìn họ và so sánh, tốt nhất hãy tập trung vào chính mình sẽ tốt hơn.

          Nhân nói đến chuyện làm việc mình thích. Mình nghĩ rằng nếu trong điều kiện hiện tại bạn không thể theo đuổi được cái bạn thích mà còn nhiều trách nhiệm đè nặng lên vai, vậy thì tốt nhất hãy hoàn thành nghĩa vụ ấy trước đã. Nếu ngay lúc này bỏ đi theo đuổi đam mê của mình trong khi còn quá nhiều thứ vướng bận như vậy thì đó là “chết vì đam mê” chứ không phải “sống vì đam mê” đâu. Bạn có thể dành 1 khoảng thời gian nhỏ để làm cái bạn thích trong quá trình thực hiện nghĩa vụ cũng được, miễn sao là bạn đừng để nó chết đi là được. Còn làm sớm hay làm muộn thì rồi cũng sẽ làm mà thôi.

          Chúc Yun luôn mạnh mẽ. Cuộc đời này đưa ra thử thách để trui rèn cho ta mạnh mẽ hơn mà thôi. Một ngày nào đó nếu bạn hiểu ra được điều này, bạn sẽ thấy bạn “được” nhiều hơn là “mất” đấy.

          Thân mến,

  4. Chào bạn,
    Mình cũng là một thành phần đang trăn trở chuyện mình thực sự thích gì, thực sự là có khi 7 năm nay rồi m vẫn đang trong mớ bòng bong vậy. M không thích ngành m đang học và ko biết liệu mình có thể là 1 bác sĩ quân y tốt trong tương lai ko nữa. Vấn đề là m không thể chuyển sang ngành khác (tất nhiên vì m không thể ra quân, và không thể bỏ phí 7 năm làm sinh viên y),và m cảm thấy cuộc sống của mình đầy áp lực và không thoải mái. M thích nhiều thứ, nhưng ko biết đam mê thực sự của mình là gì. Liệu m có thể sống hạnh phúc không khi trong tương lai m sẽ phải gắn bó với ngành này cả đời trong sự gò bó của quân đội? M đã tìm hiểu rất nhiều, và vẫn chưa tìm đc lời lý giải thỏa đáng. Hôm nay tình cờ biết đến website của bạn, gửi đến bạn vài lời tâm sự mong rằng bạn có thể cho m vài lời khuyên để m có thể hiểu rõ hơn con đường phía trước của mình. Cảm ơn bạn nhiều!

    • Chào Hạnh,

      Con đường sự nghiệp của bạn sau này mình thật sự không thể đưa ra lời khuyên gì được vì một là mình còn thiếu nhiều kinh nghiệm sống lắm, và hai là mình nghĩ cuộc sống của bạn thì phải do bạn tự quyết định và chịu trách nhiệm về nó chứ không nên dựa vào lời khuyên của người khác.

      Mình chỉ nghĩ rằng nếu bạn đã có băn khoăn về tương lai sắp tới, nghĩa là bạn vẫn nghĩ mình chưa hợp lắm với đường mình chọn thì cứ thử làm những cái khác xem mình có phù hợp hay không. Khi thử rồi có thể bạn sẽ thấy có cái mình hợp, có cái mình không hợp. Vấn đề còn lại là có đủ can đảm để thử cái mới hay không mà thôi.

      Cứ thử đi, biết đâu đấy 😀

  5. em ko biết đam mê cua em là gì ? vậy nên dường như em chua có định hướng rõ cho tương lai.năm nay em thi đại học rồi .thật sự rất lo lắng ạ?

    • Chào em,

      Đam mê không phải là thứ mà em suy nghĩ là ra. Đam mê là một thứ mà ta phải làm, phải trải nghiệm, phải dấn thân qua nhiều công việc khác nhau thì mới biết được đâu là điều mình thật sự thấy hứng thú và tạo ra năng lượng cho bản thân mình. Hiện tại đối với việc thi Đại Học, anh chỉ khuyên rằng em nên biết rõ những ngành nghề mà em nhắm thi có tính chất gì? Những công việc trong đó ra sao? Mình phải trở thành người như thế nào để có thể thành công trong ngành đó?…

      Anh nghĩ sắp tới mình sẽ viết một số bài cụ thể hơn về định hướng sự nghiệp để giúp cho em và các bạn khác rõ hơn về vấn đề này.

      Thân mến,
      Hải Đăng

    • Chào em,

      Anh không phải là diễn giả em nhé :-). Nghề của anh là làm Life Coach (Huấn Luyện Viên Hỗ Trợ Cuộc Sống) thôi em ạ. Để trở thành diễn giả thì em cần phải nỗ lực trau dồi bản thân, không ngừng tốt hơn mỗi ngày và có những kết quả cụ thể để làm bằng chứng chia sẻ lại cho người khác.

      Trân trọng,
      Hải Đăng

  6. em mới vào đại học, ước mơ suôt 12 năm trời. Thế nhưng khi học được 2 tháng em nhận ra em không thích nó một chút nào. Em thích những gì thuộc về tâm lý tình cảm, sự thấu hiểu. trong trường kinh tế này, em thực sự không thích cái áp lực phải chạy đua với sự thay đổi của cuộc sống, tất nhiên là bản thân cũng phải thay đổi để thích nghi, nhưng em không muốn thay đổi theo chiều hướng đó, em thực sự thấy mệt mỏi.Không có một chút đam mê, em chẳng làm được gì cả.

    • từ bỏ học đại học có phải là chuyện đáng để làm không khi chúng ta không có một chút năng lực nào để tiếp tục

    • Thật ra kinh tế chính là tâm lý hành vi con người đó em. Làm cái gì thì phải làm cho tới cùng, không bỏ giữa chừng. Còn nếu đã muốn bỏ rồi thì phải làm cho tới cùng với con đường khác mà mình đã chọn. Còn nếu không thì em sẽ chỉ mãi than thở những lời trên mà thôi.

  7. bài viết của anh rất hay, em cũng đang viết về chủ đề này nên em xin phép anh em sẽ lấy một phần nội dung các bài viết của anh về chủ đề này được k ah,,,, hihi, em mới lập blog nên chủ đề em muốn theo đuổi là tìm kiếm đam mê của bản thân ,,,,
    gửi anh

  8. Em chào anh! Thực sự em cũng đang rất băn khoăn về vấn đề này. Hiện tại em đang đứng trước 2 sự lựa chọn. Em apply vào 2 công ty với 2 lĩnh vực hòan tòan khác nhau. Công ty 1 là lĩnh vực kinh doanh clb thể hình và em là vị trí admin văn phòng, với mức lương cũng khá cao so với 1 đứa vừa ra trường như em. Công ty 2 là về lĩnh vực thời trang, nhưng vị trí ứng tuyển của em là trợ lý stylist với mức hỗ trợ lương khá thấp, chỉ bằng 1/3 mức lương ở cty 1, nhưng thực sự em rất yêu thích mà đam mê thời trang. Điều em băn khoăn là, nếu em làm ở cty thời trang thì em sẽ ko đủ chi phí để trang trải cuộc sống nhưng thực sự nó có những cơ hội hấp dẫn em rất nhiều. Hiện tại thì tình hình tài chính của em cũng ko được tốt. Em vừa muốn làm cty1 lại vừa muốn làm cty2 theo đam mê. Vậy xin anh hãy giúp em định hướng sự nghiệp cho mình. Em cảm ơn anh rất nhiều!

  9. Chào Thảo Hiền. Anh thấy có vài lựa chọn sau:

    1. Tìm cách làm việc ở cả 2 công ty.
    2. Làm việc ở cty 1 để có thu nhập, và kiếm thêm việc làm liên quan đến thời trang để có kinh nghiệm.
    3. Làm việc ở cty 2 để theo đuổi đam mê, và kiếm việc làm thêm để trang trải thêm thu nhập.

Chia sẻ cảm nhận