Đinh Hải Đăng
Chào các bạn,
Life is like an onion: You peel it off one layer at a time, and sometimes you weep
(anonymous)
Đời sống là một củ hành: Bạn xé bỏ các lớp hành, mỗi lần một lớp, và đôi khi bạn chảy nước mắt.
Mỗi chúng ta cũng vậy, chúng ta có những lớp vỏ khô hư bên ngoài phải được xé bỏ để có thể đến phần tinh túy trắng tuơi ngọt ngào bên trong. Nhưng lớp vỏ mới trắng tươi ngọt ngào sẽ thành khô cứng theo thời gian và ta lại phải lột bỏ để đến được bên trong tươi ngọt. Tiến trình tinh khiết hóa của chúng ta là thế. Luôn luôn phải tinh khiết hóa mình. Và mỗi lần lột vỏ có thể là một lần rơi nước mắt.
Chẳng có cách nào làm cho cơ thể mạnh mẽ mà không phải thể dục thể thao đau nhức mọi cơ bắp. Hầu như tất cả mọi bài học sống ta học được đều làm ta đau nhức. Sự thật là mình chưa bao giờ học được bài học nào mà không đau nhức. Học toán một lúc là nhức đầu, học tiếng Anh nhớ các luật văn phạm và các từ rất mệt, học đàn thì tê buốt các ngón tay, học võ thì lâu lâu có thương tích… Và học làm người thì khỏi nói, hầu như chẳng có môn học nào trên đời làm ta phải khóc, ngọai trừ môn học làm người.
Thật sự là bây giờ, nhìn lại đời mình, với những thời buổi đau nhức đầy nước mắt, trầm uất và tuyệt vọng, mình vẫn luôn cảm thấy ngạc nhiên và kỳ lạ, vì sao Thượng đế lại đãi ngộ mình đến mức cho mình hết bài học này đến bài học kia liên tục bao nhiêu năm, để mình có thể học hỏi và trưởng thành thường trực và nhanh chóng thế này (dù rằng đã có hơn một lần, mình đã tuyệt vọng đến mức mắng mỏ Thương đế quá unfair đối với mình. Đau quá thì cũng điên cái đầu và thành si mê!). Thật sự là mình rất cảm tạ Thượng đế đã luôn luôn huấn luyện mình liên tục, mình muốn nghỉ cũng không được.
Người Việt ta có từ “chịu khó”. Chịu khó học tập nhé cháu. Anh chịu khó giữ gìn sức khỏe nhé. Em chịu khó chút nữa đi, chỉ còn hai năm là em ra trường rồi… Tất cả mọi tiến trình tinh luyện (refining) đều “khó” (hard, difficult, painful) mà ta phải “chịu” (endure, accept, like).
Cho nên các bạn, hãy chịu khó làm gương tư duy tích cực cho đời sống này. Mỗi người chúng ta cần có cái nhìn chính xác về vị trí của mình trong đời sống này. Một ngọn đèn đang cháy sáng thì tự nhiên là xua đuổi bóng tối và làm cho không gian quanh nó sáng lên. Bản chất của đèn là thế. Đèn không cần phải cố làm sáng không gian, đèn sáng thì không gian sáng, chẳng cần phải cố.
Không gian sống của ta, phường khóm của ta, trường học của ta, thành phố của ta, quốc gia của ta… đương nhiên là phải sáng lên một chút nếu chính ta đang sáng. Cho nên khi ta thực hành tư duy tích cực cho chính ta, ta đương nhiên mang một chút ánh sáng đến cho đất nước. Liên hệ chặt chẽ giữa ta và đất nước của ta luôn luôn có đó, và dù ta đang làm gì, ta cũng không nên quên liên hệ đó.
Cho nên nếu bạn đã một lần tự hỏi “Tôi sẽ làm được gì cho đất nước tôi ?” và bạn đang thực hành tư duy tích cực, thì đương nhiên là bạn đã thấy được câu trả lời “Tôi mang ánh sáng tích cực đến cho đất nước tôi”. Và câu trả lời đó, qua thời gian, sẽ đẻ ra nhiều câu trả lời chi tiết khác, như là “Tôi sẽ dạy trẻ em thành người hữu dụng”, “Tôi sẽ là một bác sĩ cho đời”, “Tôi sẽ là một doanh nhân tốt cho đất nước”…
Chúc các bạn một ngày tích cực.
Mến,
Hoành
© copyright 2011
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
No responses yet